Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011

Cho người dưng



Lần đầu ở quán cà phê
Trớ trêu em nói lạ ghê… cái người
Thôi đành giả bộ cười cười
Hình như lửa phía chân trời vừa nhen
Bao nhiêu lạ một lần quen?
Đường đời rộng thế bon chen làm gì
Thôi đành quay mặt cười khì
Em xinh đến thể sân si núi đồi
Biết rằng lời nói lỡ rồi
Em chồng tôi vợ từ hồi bể dâu
Xin em giờ chỉ một câu
Hôm kia có kẻ qua cầu áo rơi
Đời như một cuộc dong chơi
Những nơi chưa đến là nơi lạ kì

Giận như cái thuở đương thì
Thương như cái thưở chưa gì còn thương.

Thứ Tư, 14 tháng 9, 2011

Tháng chín mùa di trú

Thân tặng An Duyên GL

Tháng chín mùa di trú đã trở về
theo những cơn mưa cuối bịn rịn
cơn mưa
mẹ sinh em con gái
trùng mùa sinh ra anh
di trú trong nhau thương nhớ đã nên vần
đêm cao nguyên anh lần theo như chiếc rễ
đêm cao nguyên mưa lạch nguồn chớp bể
lần về ngôi nhà rông ChưPrông đằm khúc tình ca
mắt em di trú vào mắt anh như thể
những cánh chim yên bão đã trở về
nở lên bông hoa Tây Nguyên mong đợi
hoa sứ sở lung linh đồng nội
em có nhẹ dạ cả tin ?
hoa dại khờ nông nổi ?
mà sao anh đi chẳng tới

để hồn anh di trú suốt cao nguyên
tháng chín của anh tháng chín của em
cánh chim lạc đã trở về nơi cư trú
có một bông dã quỳ vừa nở
giữa đôi bờ tháng chín hai ta.