Nguyễn Đình Phúc
Một lần phố biển
Tặng H.
Thơ làm cớ cho anh về phố biển
có mây xõa mềm, nơi “Bến Nghiêng”
ấm trung du anh mang niềm cỏ ướt
bóng cọ che chưa hết những đi tìm
Treo quầng sáng đỉnh đầu trăng núi Đối
Đa Độ mơ màng giấc biển xa khơi
em ở đâu hẹn hò như xa vắng
bầy lục bình êm ngủ kết bè trôi
Dừa vẫy bóng hư vô gọi bạn
xóm chài khuya ngai ngái mặn xa xăm
chân anh thức cau vườn khua gió đắng
khi nào môi thắm đỏ trầu xanh
Con nước đêm lặng lờ dâng nhớ
nguyệt xa mờ che khuất lối hai ta
thôi cứ dùng dằng cho tình yêu khoan nhỡ
anh đợi em, núi Đối dắt tay kìa.
NĐP